Suy nghĩ lần đầu XGVT

Spread the love

Hứa An – Thân Thiện Thí

Lúc nhỏ Hứa An thường theo mẹ lên chùa lễ lạy nhưng không được ai dạy sâu sắc hơn về Phật Pháp. Năm 8 tuổi, An đã phải chứng kiến cảnh máu đổ thịt rơi của Tết Mậu Thân, cuộc chiến tranh giữa hai miền Nam Bắc, và cảnh mất nước năm 1975, nhìn thấy tận mắt cảnh màn trời chiếu đất.

Từ nhỏ, An luôn tự hỏi: “mình là ai và mình phải làm gì để giúp đỡ nhân loại bớt khổ đau?”

Dù trải qua bao nhiêu biến cố trên tàu vượt biển và lớn lên nơi đất khách, tâm H. An luôn trở về với Đức mẹ Quán Thế Âm Bồ tát và hằng nguyện cầu cho người dân VN mình vượt qua những khắc nghiệt. Tuy vậy, lễ lạy ở chùa không còn đầy đủ ý nghĩa như trước với H. An nữa, thế là bắt đầu cuộc hành trình đi tìm thầy để học Pháp.

Sau đó, chị Bạch, chị lớn của An, bị bệnh nan y và chị muốn học Tai Chi với Thầy. Tuy vậy, chị ở San Jose, nên chị nhờ An học rồi về dạy lại, thế là H. An bắt đầu hành trinh đi vào đạo mà không hề biết.

Thầy không chỉ dạy Pháp qua môn Tai Chi, mà thầy còn làm cho kinh tạng và đạo lý khó hiểu trở thành dễ hiểu và dễ áp dụng trong đời sống hằng ngày. H. An nhớ lúc đó minh hăng say học ở căn phòng nhỏ của nhà Báo Viễn Đông, anh chị Nhuận và năm 2004 xa xôi đó trôi nhanh và thấm nhuần trong ký ức.

Là thành viên của Hội Từ Bi Phụng Sự, năm nào H. An cũng mong được tham dự XGVT, nhưng vẫn cứ lỡ hẹn những lý do khác nhau. Mãi cho đến năm 2021, chứng kiến số người cả thế giới ra đi vì bệnh dịch Covid rất cao, rồi người anh cả thân thương của hội là anh Hiển, cũng ra đi, đồng thời ba H. An ở tuổi 91 lại lâm bịnh nặng, H. An không hề do dự nữa. An xin chồng cho xuống tóc rồi tham gia nhóm XGVT để được cầu nguyện cho những người không thể tự làm cho họ được nữa.

H. An nhớ rất rõ, buổi sáng xuống tóc, An là người đầu tiên ngồi ở ghế chờ thầy cạo tóc. Trong lòng H. An nhẹ nhõm, thanh thản và thật cảm động, biết rằng đây là cơ hội để H. An bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời mình. Trong tâm H. An dào dạt tình thương cho ba, cho anh Hiển và tạ ơn thầy đã giúp H. An làm được cái nguyện, được đi tu cho những người đã tử vong vì pandemic, cho ba và cho anh Hiển. Thầy vừa xuống tóc vừa giải thích “nghiệp chướng nó nhiều như tóc vậy, hình dung tóc rời mình cũng như nghiệp chướng rời mình”. Đơn giản chỉ có thế nhưng rất thấm thía.

Ngày hôm sau bắt đầu hành trình lên xe bus đi đến Pine Summit, ngồi gần chị Hằng, được chị nhắn nhủ những việc cần làm. Ngày đầu tiên dự lễ truyền giới thật cảm động, nhận y áo và những lời nhắn nhủ quý báu của thầy, để mình bắt đầu sống như Phật. Cái làm H. An cảm động nhất khi được thầy nhắc nhở “tất cả những chuyện mình làm trong 1 tuần XGVT, mình sẽ học đạo, sẽ lạy, sẽ thở, …cho những người không còn làm được”

H. An ở cùng phòng với 2 chị bạn đạo thật dễ thương, mỗi ngày được tới Buddha Hall học đạo với thầy để mở mang trí tuệ. Những anh chị leaders làm việc rất giỏi, dinning hall sạch sẽ và thật là đầy đủ. Lại có những ngày được chứng kiến bão tuyết đẹp tuyệt vời, trời dầu có lành lạnh bên ngoài, nhưng lòng mình thật ấm cúng, vì biết đang có 2 thầy Hằng Trường, Hằng Đức và tất cả bạn đạo thân thương quanh mình, lại được bước theo những bước chân của Đức Phật, thật là niềm vui khó tả. Mình đã có những phút chốc quên đi cả cái đời thường của mình!

7 ngày ở với tăng đoàn XGVT đi qua thật nhanh, ngày cuối trước khi rời Snow Summit, tất cả dự lễ Xả giới. Khi nghe thầy giảng “trả lại y áo cho Phật để trở về lại với đời sống bình thường của mình”, cảm thấy buồn làm sao, H. An cố gắng nuốt nước mắt, nhưng nhìn qua bên Cúc lại thấy cô ta đang khóc, thế thì không cầm được nữa, nước mắt rơi như mưa. Mưa móc của những ngày được sống theo chân Phật thật là thanh thoáng nhẹ nhàn, quên đi tất cả chuyện trần tục, cái gì đó linh thiêng khó quên. Trở lại với đời sống bình thường, H. An tự nhủ sẽ đem cái đẹp đó vào trong cuộc sống của mình, tự tại.

May mắn thay, lần đầu tiên tham gia XGVT, H. An mở tâm hoàn toàn để sẵn sàng đón nhận tất cả những bài học mới của đời mình, vì vậy mà H. An mới có được một kinh nghiệm thật là sâu sắc. Xin gởi lời nhắn nhủ cho các bác nào gia nhập XGVT lần đầu tiên, nên mở tâm để đón nhận kinh nghiệm mới. Riêng các bác đã XGVT nhiều lần, mỗi 1 lần XGVT là 1 lần mình “quẳng gánh ra đi”, bỏ lại sau lưng tất cả những kinh nghiệm cũ, để mình cũng mở tâm đón nhận những kinh nghiệm mới mẻ khác của cuộc đời mình.

An thấy giống như mình đã thậm thấu lời dạy dỗ của Thầy, rằng “dòng phái Hoa Nghiêm luôn là Xuất Tục Nhập Thế và tiến hóa không ngừng”. Kinh nghiệm mới sẽ giúp mình trưởng thành trong sự tiến hóa của tâm linh không ngừng, đồng thời từ đó xây dựng 1 con người trưởng thành trong mọi lãnh vực cần thiết của cuộc sống.

Mỗi người chúng ta, hãy cho mình cơ hội để được lớn khôn nhờ vào những kinh nghiệm sâu sắc đầy cảm động này. An tin rằng nhiều khi trải nghiệm này có thể lay chuyển cả nền móng và thay đổi cả cuộc đời mình. Hãy lắng nghe cái khát vọng của tâm mình, XGVT là hành trình về với tự tánh quang minh. Thương chúc các bác tinh tấn và thành công trên con đường Đạo.


Spread the love
Tiếng Việt