Mai Trân Nguyễn / Thân Mỹ Ngạn
Hỏi: Xin chị giới thiệu cho các bạn biết về mình ?
Chị Mai Trân : Tôi là Nguyễn Mai Trân, 75 tuổi, sống tại tiểu bang North Carolina. Từ nhỏ, tôi đã gắn bó với Phật pháp và thường xuyên đi chùa. Thầy trụ trì thương mến, hướng dẫn tôi tụng kinh. Từ đó, tiếng chuông, tiếng mõ trở nên quen thuộc, và niềm tin vào Tam Bảo ngày càng sâu sắc. Chính niềm tin ấy đã nuôi dưỡng đạo tâm trong tôi suốt đời.

Hỏi: Nhân duyên nào đưa chị đến học pháp với Thầy Hằng Trường?
Chị Mai Trân : Một nhân duyên thật đặc biệt—trước đây tôi hoàn toàn không biết Thầy là ai. Tình cờ, một hôm bạn rủ tôi đi học thiền với Thầy Thông Triệt. Sau buổi học, có người trong lớp hỏi: “Mấy chị có học thiền Thầy Hằng Trường chưa?” Tôi ngơ ngác, chẳng biết Thầy Hằng Trường là ai.
Vài hôm sau, một người bạn gửi cho chồng tôi bài thơ “Thể Dục Càn Khôn Thập Linh” nói về Thầy. Tôi đọc xong rất thích, liền tìm nghe Thầy giảng trên mạng.
Tôi bị cuốn hút ngay từ những bài giảng đầu tiên của Thầy, đặc biệt là cách Thầy kể chuyện Tây Du Ký lồng trong dòng lịch sử, với lời chú giải theo tinh thần Phật giáo. Tôi mê không chỉ vì trí nhớ siêu việt và cách kể chuyện hấp dẫn, mà còn vì nội dung sâu sắc, giúp tôi hiểu rõ hơn về con đường tu hành thích ứng với cuộc sống hiện đại.
Từ đó, tối nào hai vợ chồng tôi cũng nghe pháp của Thầy qua chương trình Khai Tâm, mỗi đêm vài tiếng. Những bài giảng ấy như ánh sáng soi đường, mở ra trong tôi một ý thức mới về Phật pháp. Trước đây, tu hành với tôi chỉ là sống hiền hòa, giữ lòng tin và tránh tạo nghiệp. Nay, tôi hiểu tu hành còn là sự tiến hóa của tâm thức—nuôi dưỡng cái đẹp trong chính mình và biết cảm kích cái đẹp nơi người khác.
Sau đó, tôi mua được video Thầy giảng Chú Đại Bi ở San Jose. Trong đó, Thầy nói: “Ai muốn học với Thầy thì phát tâm tụng 100.000 biến Chú Đại Bi.” Tôi phát nguyện tụng mỗi ngày—vừa làm việc vừa tụng.
May mắn thay, chồng tôi thương và bảo tôi: “Em cứ tụng đi, anh lo việc nhà và nấu cơm cho.” Sau 18 tháng, tôi tụng đủ 100.000 biến. Trong thời gian đó, chồng tôi cũng tụng được 80,000 biến.
Rồi hai vợ chồng tôi cùng tập thể dục theo cuốn video ““Càn Không Thập Linh”” suốt mấy năm, mỗi ngày chúng tôi tập ba giờ, và thấy sức khỏe của hai vợ chồng cải thiện rõ rệt. Khi nghe Thầy nói về chương trình Xuất Gia Vị Tha và Pháp Hội, tôi quyết tâm tham dự. Tôi nói với chồng: “Em đi tu nghe!” Ảnh cười: “Đi tu phải cạo đầu, kỳ lắm!” Tôi đáp: “Có gì đâu mà kỳ.”

Hỏi: Vậy là chị thật sự xuống tóc đi Xuất Gia?
Chị Mai Trân : Đúng vậy, vào năm 2014. Lần đầu tham dự chương trình xuất gia, tôi chẳng quen ai, nhưng cũng không thấy lo lắng gì. Ngày xuống tóc cũng là lần đầu tiên tôi gặp Thầy. Tôi thưa: “Con học thiền với Thầy Thông Triệt, quy y với Thầy Thích Tâm Châu đã nhiều năm, nhưng hôm nay con thật hạnh phúc được Thầy xuống tóc cho con đi xuất gia.”
Thầy im lặng, nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm thông và bao dung. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận một sự an lạc nhẹ nhàng lan tỏa. Nước mắt tôi cứ thế tuôn trào.Thầy cạo tóc cho tôi, rồi đặt pháp danh là Thân Mỹ Ngạn—nghĩa là “bờ đẹp”. Thầy nói: “Chị ráng tu để đưa cha mẹ sang bờ bên kia.”
Lúc đó, tôi chưa hiểu hết ý nghĩa sâu xa của lời Thầy. Mãi đến mười năm sau, khi đọc Kinh Bát Nhã và đến câu: “Yết đế, yết đế, ba la yết đế, ba la tăng yết đế, bồ đề tát bà ha”—nghĩa là “qua bờ bên kia”—tôi mới thấm. Hóa ra, Thầy đã hiểu tâm nguyện của tôi từ rất lâu rồi.
Hỏi: Trong đời tu, chị có kỷ niệm nào xúc động nhất?
Chị Mai Trân : Mỗi lần nghe Thầy tụng đến câu “Om Si Dan Do Man Do La Ba To Ye So Po Ho”, tôi đều khóc. Không hiểu vì sao—chỉ thấy lòng mình như tan ra trong sự nhiệm mầu của câu chú. Có lẽ, trong những khoảnh khắc linh thiêng nhất, nước mắt chính là ngôn ngữ sâu sắc nhất mà mình có thể dùng để nói với chính trái tim mình.
Hỏi: Chị đã xuất gia mấy lần rồi?
Chị Mai Trân : Ba lần. Lần đầu vào năm 2014, nhưng sau đó tôi phải ở nhà trông cháu. Lần thứ hai là năm 2018, rồi lại bận việc giữ các cháu nhỏ. Mãi đến năm 2024 tôi mới trở lại được.
Có lần Thầy nói: “Không đi tu học được thì mỗi ngày phát nguyện lạy 100 lạy.” Tôi nghe theo, mỗi ngày lạy 100 cho 1 tháng, 30 ngày là 3000 lạy, hồi hướng cho người thân. Dù không thể đến tu học trực tiếp, tôi vẫn giữ đạo tâm qua từng lạy, từng hơi thở.

Hỏi: Qua lời kể của chị, có vẻ như gia đình chị rất hiểu và ủng hộ con đường tu hành?
Chị Mai Trân : Vâng, đó là một phước lớn. Chồng tôi có tâm đạo, rất mến pháp của Thầy và đặc biệt thích học Kinh Hoa Nghiêm.Anh thuộc lòng phẩmHiền Thủ,, Thập Trụ,, Thập Hạnh,cả năm bộ Chú Lăng Nghiêm.Nhưng anh nói: “Anh tu vậy thôi, không có duyên đi xuất gia đâu!”.
Tôi nhớ vào thới gian 2020 khi cơn dịch COVID lan tràn khắp thế giới, Thầy kêu gọi mọi người lạy Phật để cầu nguyện. Thầy kêu gọi mỗi ngày nên lạy 100 lạy trong suốt một tháng trời để hồi hướng đến người đang bị bệnh, sống trong nỗi sợ, hay qua vừa qua đời vì cơn đại dịch. Chồng tôi, lập tức pháp nguyện lạy như lời Thầy nhắn nhũ, lạy đũ 3,000 lạy trong tháng đó, riêng tôi đã phát tâm lạy 10,000 lạy trong hai tháng.
Các con tôi sinh ra và lớn lên ở Mỹ, lúc đầu chưa hiểu nhiều về tâm linh. Nhiều lần các con lo lắng vì thấy tôi ham tu, thay đổi nhiều trong đời sống—từ cách ăn uống đến giao tiếp bạn bè. Có đứa hỏi: “Mẹ có theo cult không?” Tôi nhẹ nhàng giải thích, rồi cho xem hình tôi đi tu. Từ đó, các con hiểu và tôn trọng đạo pháp và phương pháp tu hành tôi theo học với Thầy.
Con gái tôi bây giờ còn nhắn nhũ: “Mẹ cầu Đức Quán Âm cho con nhé.” Tôi biết, trong lòng con đã có niềm tin.
Hỏi: Chị có nhắn nhủ gì cho những ai muốn đi xuất gia mà còn do dự?
Chị Mai Trân : Xuất gia là duyên của mỗi người. Nhưng từ kinh nghiệm của bản thân, tôi chỉ muốn nhắn nhủ: nếu có điều kiện, xin đừng ngần ngại—hãy quyết tâm tham dự chương trình Xuất Gia Vị Tha. Nó sẽ thay đổi cuộc đời của mình.
Tôi rất hiểu nhiều người không giải thích được vì sao ai đó lại dám buông bỏ tất cả để đi xuất gia. Họ cho rằng đó là một quyết định quá khó. Nhưng thật ra, không quá khó đâu các bạn ơi. Những lo ngại như phải cạo đầu, xa gia đình, sống trong khuôn phép với người chưa quen… đều là những chấp kẹt trong bóng tối của chính mình. Khi buông được những chấp ấy, bạn sẽ thấy lòng nhẹ như mây, và con đường tu hành mở ra đầy ánh sáng.




































