A TALK WITH TEMPORARY MONK – NUN

Spread the love

Sư huynh xuất gia lần đầu khi nào vậy sư huynh?

“ Khi còn nhỏ, anh quậy dữ lắm, không biết sợ gì cả. Năm 18 tuổi, có lần biển động nhưng anh vẫn cứ xuống tắm do ỷ mình trẻ khoẻ. Khi đó sóng lên dữ lắm, anh muốn bơi về mà nó cứ kéo anh ra xa. Tới khi đuối sức, anh chịu không nổi nữa rồi, nghĩ chắc mình sẽ phải chết thôi. Ngay trước khi ngất xỉu, anh nhớ lại lời mẹ anh dạy, chỉ kịp nghĩ trong đầu: “Quán Âm ơi, cứu con.” Tới khi tỉnh dậy, anh thấy mình nằm trên bờ, không bị làm sao hết. Tuy vậy, khi đó anh chỉ nghĩ tới việc mình may mắn, chứ không có nghĩ gì tới việc tu hành. Anh cũng không quen biết vị thầy nào để chỉ dạy mình cả.

Sau này qua Mỹ, lấy vợ rồi, vợ anh hay đi nghe Thầy Hằng Trường thuyết giảng. Cổ cứ nói anh đi hoài, thôi thì chiều vợ một lần cho lành. Bữa đó anh dẫn con đi khám răng, xong sẵn ghé qua chỗ Thầy giảng luôn. Anh thấy mấy cô chú chăm chú nghe Thầy nói, có vẻ tâm đắc lắm. Thú thật là anh nghe như vịt nghe sấm. Anh chả hiểu gì hết trơn, nhưng cũng không rời đi.

Khúc cuối buổi, Khai Nghiêm lên chia sẻ về trường hợp của chị Lan Hương ở OC. Chị bị bệnh nặng mà còn một thân một mình, đứa con nhỏ sau này không biết ai chăm cho. Khai Nghiêm kêu gọi mọi người đi xuất gia cầu nguyện cho chị mau lành bệnh. Tự nhiên anh nhìn con mình, rồi nghĩ nếu mình cũng bị như vậy thì sao? Bất giác anh thấy thương vợ con, và cũng thương chị Lan Hương đó quá, dù chưa gặp cô ấy bao giờ. Hôm ấy anh về nhà mà anh cứ suy nghĩ mãi.

Anh trằn trọc suy nghĩ cả tuần liền. Sau cùng anh quyết định xin vợ cho đi xuất gia để cầu nguyện cho chị ấy. Vợ anh ngạc nhiên lắm, xong rồi cũng rất vui mừng. Sau đó anh cũng thưa chuyện với Thầy Hằng Trường. Anh nói: “Dù con không hiểu Thầy giảng gì hết, nhưng cũng kính xin Thầy chấp nhận cho con xuất gia vị tha.” Thầy cười rồi động viên anh. Từ dạo đó mà anh gắn với hội cho tới bây giờ.”

Lời kể của sư huynh Thân Khai Thông Phát


Spread the love
Tiếng Việt